Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

Ravishing by heiress - chương 2


Tám năm sau, 1986

  “Em nghe nói Mrs Englewood đã đến London,” Milicent, Lady Fitzhugh nói, ở bữa ăn sáng.
   Fitz rời mắt khỏi tờ báo. Điều kỳ lạ nhất: Vợ anh ko bao giờ ngồi lê đôi mách, nhưng cô dường như biết mọi thứ vừa mới diễn ra. 
  Cô mặc một chiếc váy buổi sáng màu xanh hoa ngô. Chiếc váy dài, mặc kín đáo cùng với nhiều đồ nội y bên trong, form váy rộng và kết cấu phần corset chật hơn váy mặc đi dạo hoặc đi thăm hỏi. Nhưng có thứ gì đó ở vợ anh rất – gần như là quá – giản dị, tới mức ngay cả chiếc váy thườn thượt kia trông vẫn nghiêm túc và vừa với cô.
  Mái tóc màu nâu sáng của cô được buộc ra sau thành búi tóc nhỏ, không xõa tóc – chưa bao giờ có một sợi nào xõa ra, trừ khi cô dùng búa tạ đập vỡ lò sưởi bằng gạch. Mắt cô có màu gần giống với tóc cô, đang bận rộn quét qua hết lá thư này tới lá thư khác. Đôi mắt ngọt ngào – cô ko nhìn ai bằng ánh mắt giận dữ, thậm chí là hiếm khi bất mãn.
  Thỉnh thoảng anh ngạc nhiên vì trông cô quá trẻ. Cô vẫn còn rất trẻ. Họ đã kết hôn 8 năm và cô vẫn chưa đầy 25.
  “Phải,” anh trả lời, “thông tin của em chính xác đấy, như thường lệ.”
  Cô với lấy hũ đựng muối. “Anh biết từ khi nào?”
  “Tối qua,” anh nói, tim anh ngừng đập vì mong chờ.

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2012

Ravishing the heiress - chương 1


Định mệnh
1888 
Đó là tình yêu sét đánh.
Không có gì sai khi yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên cả, nhưng Milicent không được nuôi dạy để rơi vào tình yêu,đặc biệt là thứ tình yêu sâu đậm và đến nhanh chóng.
Cô là đứa con duy nhất còn sống sót của một doanh nhân thành đạt, người sản xuất thực phẩm đóng hộp và những đồ ăn được bảo quản khác. Mọi việc đã được quyết định, từ lâu trước khi cô có thể hiểu những thứ như thế, rằng cô sẽ Kết Hôn Vì Danh Tiếng – rằng thông qua cô, tài sản gia đình sẽ được liên kết với một tước hiệu cổ xưa và có tiếng.
Bởi thế mà tuổi thơ của Milie gồm những bài học bất tận: âm nhạc, vẽ tranh, viết văn, diễn thuyết, cách cư xử, và khi còn thời gian thì dành cho ngoại ngữ. Năm lên 10, cô đã thành công với việc đi dọc cả làn cầu thang dài với 3 quyển sách đặt trên đầu.
Ở tuổi 12, cô có thể trao đổi hàng giờ bằng tiếng Pháp, Ý và Đức. Và vào ngày sinh nhật lần thứ 14, Milie, không phải một nhà soạn nhạc bẩm sinh, nhưng cuối cùng cũng chinh phục được Listz của Douze Grandes Études, nhờ một chút nỗ lực và quyết tâm.


Cùng năm đó, vì cha cô đã quyết định cô không bao giờ có thể trở thành một mỹ nhân, cũng không có sắc đẹp nên cuộc tìm kiếm một chú rể có dòng dõi và tuyệt vọng đủ để cưới một cô gái từ một gia đình giàu có nhờ vào – lạy trời – cá mòi được bắt đầu.

Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012

Ravishing the heiress - Sherry Thomas




Là cuốn thứ 2 trong bộ 3 về gia đình Fitzhugh của Sherry Thomas

Milicent hiểu rất rõ về những điều khoản trong cuộc hôn nhân sắp đặt trước của mình.  Cô trở thành nữ Bá tước bằng việc kết hôn với một Bá tước nghèo. Đổi lại, Bá tước Fitzhugh nhận được lợi nhuận từ khối gia sản khổng lồ của cô, để giúp gia đình anh khỏi cảnh phá sản. Do cô còn quá trẻ nên họ đã đồng ý sẽ đợi 8 năm trước khi trải qua đêm tân hôn - và cũng chỉ để sinh ra người thừa kế. Sau đó, mỗi người sẽ sống cuộc sống riêng.
Đây là một cuộc hôn nhân rất hợp lý. Ngoại trừ một điều duy nhất Milicent ngay từ đầu đã rơi vào lưới tình với chồng mình. Chồng cô, người bạn rất tốt của cô, nhưng chỉ có thế ... Chồng cô, người đang lên kế hoạch nối lại tình xưa với người yêu từ thuở thơ ấu, Isabelle xinh đẹp và mới góa chồng, sau ngay khi anh thực hiện hiệp ước với vợ mình ... 
Khi thời khắc hai người thực sự trở thành vợ chồng đang tới gần, cả Milie và Fitzhugh đều phải  đối mặt với tình cảm thật của mình. Liệu giữa 2 người thực sự chỉ là một tình bạn thân thiết - hay là do một trong hai chưa thực sự nhận ra, tình bạn đã nâng lên thành tình yêu cao quý?

Truyện của Sherry Thomas bao giờ cũng kết thúc nhanh hơn mình dự tính, đang hớn hở thì hết, nhưng mà thích truyện này lắm, nhớ lại một câu nói "Your heart will break many times, but it slowly mends for a happy" :D